Từ "phóng lãng" trong tiếng Việt có nghĩa là thích tự do, không muốn bị ràng buộc bởi các quy tắc, chuẩn mực đạo đức thông thường. Những người được gọi là "phóng lãng" thường có xu hướng tìm kiếm những niềm vui, thú vui mới mẻ, có thể là những hoạt động giải trí hoặc ăn chơi mà không quá quan tâm đến những quy tắc xã hội.
Ví dụ sử dụng từ "phóng lãng":
Câu đơn giản: "Anh ấy là người phóng lãng, thích đi du lịch và khám phá những nơi mới mà không cần lo lắng về công việc."
Câu nâng cao: "Lối sống phóng lãng của cô ấy khiến cho mọi người xung quanh cảm thấy bất an, nhưng cô ấy lại cho rằng đó là cách để sống thật sự tự do."
Phân biệt các biến thể của từ:
Phóng: có nghĩa là mở rộng, không bị hạn chế.
Lãng: có nghĩa là lãng phí, không chú tâm vào điều gì đó cụ thể.
Các từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Tự do: có nghĩa là không bị ràng buộc, có thể làm những gì mình muốn.
Buông thả: có nghĩa là sống không có kỷ luật, không kiểm soát bản thân, có thể gần nghĩa với "phóng lãng" trong một số ngữ cảnh.
Liều lĩnh: có thể sử dụng để chỉ những hành động táo bạo, không sợ hãi, nhưng không nhất thiết phải mang tính tiêu cực như "phóng lãng".
Ngữ cảnh sử dụng:
Tích cực: Trong một số trường hợp, lối sống phóng lãng có thể được coi là một cách để tận hưởng cuộc sống, như trong câu chuyện về một người nghệ sĩ sống tự do và sáng tạo.
Tiêu cực: Trong các ngữ cảnh khác, "phóng lãng" có thể mang nghĩa tiêu cực, nhấn mạnh sự thiếu trách nhiệm hoặc sa đọa, như khi nói về những người chỉ chăm chăm vào thú vui mà quên đi nghĩa vụ của bản thân.